biện pháp khẩn cấp tạm thời trong tố tụng lao động
"biện pháp khẩn cấp tạm thời trong tố tụng lao động" được hiểu như sau:
Biện pháp do tòa án ra quyết định áp dụng trong quá trình giải quyết các vụ án lao động hoặc giải quyết cuộc đình công nhằm bảo vệ lợi ích cấp thiết của các đương sự và bảo đảm việc thi hành án lao động.Theo Bộ luật lao động năm 2012 và các quy định của pháp luật hiện hành, các biện pháp khẩn cấp tạm thời trong tố tụng lao động bao gồm: 1) Tạm đình chỉ việc thi hành quyết định sa thải người lao động; 2) Buộc người sử dụng lao động tạm ứng tiền lương, tiền bồi thường, tiền trợ cấp do tai nạn lao động hoặc bệnh nghề nghiệp cho người lao động; 3) cấm hoặc buộc đương sự, tổ chức, cá nhân khác có liên quan thực hiện những hành vi nhất định.Việc áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời có thể do Thẩm phán được phân công giải quyết vụ án hay giải quyết cuộc đình công (nếu áp dụng trước khi giải quyết vụ án hay giải quyết cuộc đình công) hoặc do Hội đồng xét xử vụ án hay Hội đồng giải quyết cuộc đình công (nếu áp dụng tại phiên tòa) quyết định. Quyết định áp dụng biện pháp khẩn cấp tạm thời phải ghi rõ thời hạn có hiệu lực; thời hạn đó không được quá thời hạn giải quyết vụ án theo quy định của pháp luật. Quyết định được thi hành ngay kể cả trường hợp có khiếu nại của đương sự hoặc kiến nghị của Viện kiểm sát, tổ chức công đoàn theo quy định của pháp luật. Biện pháp khẩn cấp tạm thời có thể do người ra quyết định thay đổi hoặc hủy bỏ.